Trước khi bước vào nghề viết lách, tôi chỉ là một kỹ sư thiết kế “rách”. Năm 2016 tôi có cơ hội hợp tác và vào Phú Quốc thực hiện một dự án nhỏ của người nhà trong đó. Và tôi có những khoảng thời gian lang thang Phú Quốc sau những giờ lao động mệt mỏi.
Lần đầu vào Phú Quốc
Tôi vẫn nhớ chuyến bay vào Phú Quốc bị Delay mất một tiếng cho dù cố đặt vào giờ nóng nhất trong ngày. Vì ông Vietjet có cái tật gom khách cho đủ tàu bay rồi mới cất cánh.
Tôi tới Phú Quốc khá muộn với cái bụng đói meo và cũng chẳng ăn được gì vì quá giờ ăn hằng ngày. Đặt chân tới Phú Quốc tôi thấy nó chẳng như những gì họ nói. Phú Quốc mát mẻ và trong lành hơn những gì người nhà tôi nói.
Những cơn gió hiu hiu lúc 10 giờ đêm tạo cho tôi những cảm giác dễ chịu cực kỳ. Dẫu phải chờ tới 30 phút mới có người ra đón nhưng nó sướng và khoan khoái và tôi nghĩ ngồi ngoài trời còn sướng hơn là chui vào trong nhà.
Quãng đường về tới chỗ nghỉ khá tối nên tôi không có nhiều những quan sát về nơi này. Mở cửa sổ xe và tận hưởng gió biển là cách tôi khuyên bạn nên làm nếu bạn có cơ hội đi trên những con đường trên hòn đảo này.
Buổi chiều lang thang Phú Quốc đầu tiên
Sau một buổi sáng nghỉ ngơi và ngủ khô “chym” trên giường vì mệt tôi bắt đầu cùng một vài người quen từ trước bắt đầu một buổi chiều lang thang Phú Quốc.
Không chỉ Phú Quốc, mà bất kỳ bờ biển nào. Tôi thường lang thang biên những bờ biển. Nhưng tiếc vì tôi ở trong một bãi biển cá nhân nên không cảm nhận được không khí du lịch nơi đây. Nhưng bù lại tôi lại cảm nhận được hết những gì thuộc về thiên nhiên ở nơi này.

Thôi không nói về cát trắng hay biển xanh nữa. Điều đó thì ai cũng cảm nhận được khi đứng trên bờ biển Phú Quốc. Mà tôi muốn nói những cảm nhận cá nhân. Không khí trong lành trên những hòn đảo là có thật.

Cộng với đây là một bãi biển tư, gần như tôi chỉ có một mình ở chốn này. Trong tôi có một cảm giấc lâng lâng lạ lẫm. Một cảm giác như được đặt mình vào trong một cuốn phim. Nhẹ nhàng và chậm rãi tôi ngắm nhìn tất cả mọi thứ cung quanh những gốc dừa, ánh nắng chiều trải vàng trên cát. Được hôn người yêu trong khung cảnh này thì sướng không tả. Mà thất tình gặp cảnh này thì thôi rồi luôn.
Xế chiều lang thang trong những con phố Phú Quốc
Xế chiều thì nên đi tìm chút đó bỏ vào bụng. Vì dealy chuyến bay tôi đã không ăn và cũng vì ngủ nướng mà tôi cũng bỏ bữa trưa luôn.
Dạo quanh những con phố trên đảo, cũng chỉ là những quán nước hay những quán ăn vỉa quen thuộc. Nhưng mỗi một mảnh đất bạn tới, con người ở mỗi vùng đất khác nhau lại mang cho bạn những trải nghiệm khác lạ.
Bước chân vào một quán nước nhỏ, người dân trên đảo Phú Quốc vốn không biết gì về cách làm dịch vụ nên cách ăn nói cũng như hành xử trong rất gần gũi và đáng yêu các bạn ạ. Cũng chỉ 3k/ly trà, hay 30k/trái dưa người dân ở đây vốn thật thà và nói rằng “Bao năm chỉ biết chài lưới, có buôn bán gì đâu bán khác gia sao thì sao người ta zui là được rồi chú!”.
Quay lại những con phố nhộn nhịp bạn sẽ phải thừa nhận với tôi rằng. ở nơi đây kiếm một nụ cười không khó. Những con phố Phú Quốc lúc bất giờ cũng đã bắt đầu nhộn nhịp. Cũng đã có người mua kẻ bán, những gánh hát rong trên phố. Nhưng với sự thân thiện và thật thà nên mọi thứ điều làm hài lòng tất cả mọi người.
Nhậu ở Dinh Cậu tạm kết một buổi chiều lang thang ở Phú Quốc
Dinh Cậu nơi con phổ đêm chỉ vẻn vẹn chưa tới 1 cây số. Nhưng lúc nào cũng sôi động người mua kẻ bán ở đây. Tôi không quan tâm tới những món đồ lưu niệm mà họ bán. Điều tôi quan tâm là những món hải sản tươi sống được bày bán nơi đây.
Phải nói rằng đất biển mà. Cái gì cũng tươi dùng sống dù chết thì vẫn cứ dãy đành đạch trên những sạp hàng trong chợ. Và cũng chẳng cần mời chào bất kỳ ai cũng muốn ghé vào và chén ngay vài chú tôm tươi.
Nhưng buồn thay chúng tôi lại không ăn trong chợ mà chọn một nhà hàng không tên cạnh chợ để ngồi nhậu. Chúng tôi chọn cho mình vài món mà giờ kêu tôi nhớ lại chắc khó. Chỉ biết thừa nhận chúng rất ngon và ngọt mùi của biển, những chú hải sản được nấu chín có sự giòn dai khác biệt chứ không lờ nhờ như những món hải sản trước đây tôi từng tiếp khách.
Nhậu ở Phú Quốc cũng rất vui. Trải nghiệm nhậu ở Phú Quốc là một sự khác lạ hay hay và vui vui. Họ chỉ nhậu bia và cứ mỗi người một chai rồi lại lấy chai khác khi những giọt bia đã cạn. Họ ít tâm sự khi nhậu, họ không nói nhiều đâu mà họ hát cho nhau nghe những câu dân ca thân thuộc. Những câu hát ca ngợi nghề chài lưới, ca ngợi những người đàn ông ở ngoài kia luôn mang “những báu vật” biển khơi về nhà.
Và những gánh hát rong cũng không ngại chia sẻ chiếc micro của mình cho mọi người, điều đó tạo nên một bữa tiệc vui vẻ hơn bao giờ hết.
Phải nói rằng nếu các bạn là một người sống nội tâm hay thích quan sát những gì xung quanh mình. Thì Phú Quốc đi không muốn về, về lại muốn vô.
Phú Quốc hôm nay có nhiều thay đổi, những con phố cũng đã chật hơn, và cũng có cả tắc đường. Nhưng những văn hóa, những tính cách của con người nơi đây. Tôi tin vẫn còn đó. Hãy tới và mang về những hình ảnh đẹp nhất
[…] chiều bạn có thể thuê xe máy, giá khá rẻ 50k//ngày và bắt đầu một chiều lang thang thăm thú một vài điểm trên đảo Phú Quốc. Và nhớ hãy cố tìm một chỗ thuê […]
[…] >BUỔI CHIỀU LANG THANG PHÚ QUỐC […]